“Mối đe dọa lớn nhất tới Thế Giới của chúng ta và nền hòa bình của nó đến từ những người mong muốn chiến tranh, những người chuẩn bị cho chiến tranh, và những người cố gắng khiến chúng ta đi theo kế hoạch của họ bằng những lời hứa mập mờ về hòa bình trong tương lai, hay bằng việc reo rắc nỗi sợ hay tiến hành xâm lược” – Hermann Hesse.
Chắc hẳn người nào cũng đã từng được nghe, từng được học về những bài thơ, bài hát ngợi ca về hòa bình toàn cầu. Nhưng liệu đã mấy người nào đích thực hiểu được trị giá của chúng hay chưa? Nếu từng xem những bộ phim về chiến tranh, về lịch sử hẳn bạn sẽ thấy khiếp sợ cảnh bom rơi, tiếng súng nổ. Khi những đứa trẻ đang ngồi trong lớp học phút trước, phút sau đã hấp tấp chui vào hầm ẩn nấp.
Hòa bình luôn là biểu trưng của sự bình an là niềm ước mơ của tất cả mọi người. Con người được sống trong môi trường hòa bình ngày nào thì ngày ấy chính là niềm hạnh phúc. Ngươc lại chiến tranh chẳng đem lại lợi ích gì cho nhân dân ngoài đau khổ, chết chóc và tang hoang. Chẳng có bất cứ một đất nước nào phải trải qua chiến tranh mà người dân lại nói rằng “tôi thích nó” cả. Chiến tranh – đó là biểu hiện cao nhất của mâu thuân không thể hòa giải, là sự tham gia bằng vũ lực hai bên trở lên. Lịch sử thế giới đã in đạm hình ảnh của biết bao cuộc chiến tranh, cuộc chiến tranh nào cũng tàn khốc và không gì có thể bù đắp nổi . Có ai mà biết được 2 cuộc chiến tranh lớn nhất Thế Giới mà người ta gọi đó là Chiến tranh Thế Giới thứ hai, những cuộc chiến tranh được coi là tàn khốc nhất trong lịch sử với sự tham gia của các nước lớn nhất trên Thế Giới như: Mỹ, Anh, Pháp, Liên Xô… Rồi có ai quên được những đau thương mất mát của hai thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản khi Mĩ thả hai quả bom nguyên tử trong thế chiến thứ hai. Cả thành phố chỉ còn là đống đổ nát và mùi thuốc nổ.
Vũ khí hạt nhân chính là thứ hủy diệt nhân loại đáng sợ nhất, ngày 8 -8 – 1986, hơn 50 000 đầu đạn hạt nhân đã được bố trí trên khắp hành tinh. Nói nôm na ra, điều đó có nghĩa là mỗi người, không trừ trẻ con, đang ngồi trên một thùng 4 tấn thuốc nổ: tất cả chỗ đó nổ tung lên sẽ làm biến hết thảy, không phải là một lần mà là mười hai lần, mọi dấu vết của sự sống trên trái đát. Nguy cơ ghê gớm đó đang đè nặng lên chúng ta như thanh gươm Đa-mô-clét, về lí thuyết có hể tiêu diệt tất cả các hành tinh đang quay quanh mặt trời, cộng thêm bốn hành tinh nữa, và phá hủy thế thăng bằng của hệ mặt trời. Không có một ngành khoa học hay công nghiệp nào có được những tiến bộ nhanh ghê gớm như ngành công nghiệp hạt nhân. Kể từ khi nó ra đời cách đây 41 năm, không có một đứa con nào của tài năng con người lại có một tầm quan trọng quyết định đến như vậy đối với vận mệnh Thế Giới
aKhông có cái gọi là một cuộc chiến tranh không thể tránh khỏi. Nếu chiến tranh xảy ra, nó bắt nguồn từ thất bại của sự khôn ngoan loài người. Chúng ta thường nghĩ rằng hòa bình là sự vắng mặt của chiến tranh, rằng nếu các quốc gia hùng mạnh sẽ giảm các kho vũ khí vũ khí của họ thì chúng ta có thể có hòa bình. Nhưng nếu chúng ta nhìn sâu vào các loại vũ khí, chúng ta thấy rằng vũ khí nằm trong tâm trí của chúng ta, trong thành kiến riêng, nỗi sợ hãi và sự thiếu hiểu biết. Ngay cả khi chúng ta vận chuyển tất cả các quả bom lên mặt trăng thì gốc rễ của chiến tranh và gốc rễ của những quả bom vẫn còn đó, trong trái tim và khối óc của chúng ta, và sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ tạo những bom mới. Hoạt động cho hòa bình chính là phải nhổ gốc rể của chiến tranh từ chính trong chúng ta và từ trái tim của con người. Chung quy, chiến tranh bùng nổ cũng bởi sự ích kỉ của con ngườ, ham mê lơi ích trước mắt mà đem lầm than gieo vào đầu người dân vô tội. Tất yếu chiến tranh có cuộc chiến phi nghĩa và cuộc chiến chính nghĩa. Nếu chiến tranh vì bảo vệ hòa bình thì ta có thể chấp nhận đánh đổi. Nhưng cũng có những cuộc chiến tranh phi nghĩa chỉ vì tranh giành đất đau, quyền lực mà đem tính mạng của quân dân nướng trên ngọn lửa hung tàn. Những cuộc chiến đó cần được lên án và sớm ngăn chặn
Giá trị của hòa bình ngày hôm nay. Là sự đánh đổi của biết bao nhiêu thế hệ. Là sự hi sinh, gian khổ của biết bao nhiêu người. Hòa bình, hai từ nghe sao thật thân thương, gần gũi. Đất nước hòa bình, người dân không phải chịu cảnh đô hộ, chà đạp. Cuộc sống của con người cũng dần phát triển hơn. Đất nước cũng phát triển không ngừng theo nhịp điệu của thế giới.
Những gì mà hòa bình mang lại cho một đất nước là hết sức to lớn. Nó mang lại cho con người cảm giác hạnh phúc, thoát khỏi lo toan, sợ hãi. Bởi hòa bình, sẽ chẳng phải chịu những đau thương vì bị chà đạp vì bọn xâm lược. Cũng không phải chịu những nỗi đau chiến tranh. Cuộc sống hòa bình, là thứ mà con người ai cũng muốn có được.
Hòa bình là thứ mà bất cứ ai cũng muốn. Cuộc sống tự do tự tại, muốn làm gì thì làm. Có thể đi bất cứ đâu mà chúng ta muốn, ăn gì mà chúng ta thèm. Hòa bình là cuộc đấu tranh không ngừng nghỉ của con người. Muốn có hòa bình, con người phải đấu tranh. Chỉ có đấu tranh không ngừng nghỉ, con người mới đạt được nó.Hạnh phúc xuất phát từ những điều rất giản đơn. Và hòa bình đem lại hạnh phúc. Con người ai mà chẳng muốn mình được hạnh phúc. Chính bởi vì ước muốn ấy, cho nên, hòa bình là thứ quý giá nhất.
Chúng ta đang sống trong một đất nước hòa bình. Nhưng đâu đó, vẫn có nhiều khu vực đang diễn ra những xung đột gay gắt. Các tổ chức phản động và khủng bố hoạt động mạnh bạo. Tranh chấp về cương vực và ích lợi kinh tế của các nước diễn ra kịch liệt. 1 vài non sông chủ động tăng trưởng vũ khí hạt nhân hết sức nguy khốn. Tất cả các hoạt động đấy làm cho tình hình an ninh toàn cầu trở thành bất ổn, nền hòa bình bị dọa nạt nghiêm trọng. Vì thế hãy cùng chung tay để gìn giữ niềm hạnh phúc tự do đang có. Hãy để tiếng nói hòa bình từ trái tim được lan rộng khắp nơi, để mọi nơi đều có thể chấm dứt xung đột, bạo lực, trả lại bầu không khí trong lành cho cuộc sống